Sinh viên ngành Y cống hiến hết sức mình cho nền Y tế
Hôm nay cũng đi làm ở bệnh viện, mình cũng chỉ định lặng im nhìn ngày này trôi qua như những ngày bình thường khác. Lên mạng vô tình khi thấy một bạn sinh viên đăng 1 status nói rằng mọi người lãng quên ngày thầy thuốc, phía dưới là một vài comments nói rằng “Y đức đã xuống thấp đến cực điểm, nhớ đến để làm gì”. Rồi còn một vài người khác cũng nhảy vào ủng hộ cái comments trên. Thử hỏi các bạn hiểu được bao nhiêu về ngành y? Các bạn hãy tự xem lại bản thân mình xem có đủ tư cách để nói đến từ “y đức” hay không? Mong rằng khi các bạn đọc những chia sẻ rất thật của mình bên dưới thì các bạn sẽ hiểu đúng về ngành y, công bằng hơn về ngành y chúng tớ. Như vậy là quá đủ rồi.
Hành trình đầy gian nan để đến với ngành Y
Trước khi nói về y đức mình muốn mọi người hãy nhìn lại xem con đường trở thành người trong ngành y như thế nào. Các bạn đều biết rằng, để vào được trường y thì các bạn học sinh, sinh viên phải nỗ lực rất nhiều, chẳng bởi vậy mà người ta luôn nói “Nhất Y Nhì Dược”. Phần lớn những bạn vào được trường y đều là những bạn rất ngoan, học giỏi. Bạn có thấy mấy người học sinh cá biệt nào mà lại học giỏi, có thể thi đỗ vào trường y hay không? Khi vào được trường y rồi, các bạn ấy còn phải trải qua quá trình học tập rèn luyện rất vất vả.
Những ngày đi bệnh viện, chứng kiến những câu chuyện, những cảnh ngộ của các bệnh nhân và người nhà của họ mình mới thật sự hiểu các cung bậc cảm xúc. Có lần đi trực mình chứng kiến cảnh một ông bố khóc khi đứa con trai của ông bị đau. Chứng kiến một người đàn ông mạnh mẽ tưởng như cắt da cắt thịt ông cũng không hề khóc mà lại rưng rưng nước mắt vì cậu con trai đang bệnh đó là lúc mình cảm nhận rõ tình phụ tử. Nhớ những lần cấp cứu bệnh nhân ngừng tim, cả thầy cả trò đều khẩn trương xử trí, ép tim, bóng bóng… Mình còn nhớ có lần 2h sáng phải cấp cứu một bệnh nhân ngừng tim, thầy và trò luân phiên nhau ép tim cho bệnh nhân. Khẩn trương, lo lắng cấp cứu cứu sống bệnh nhân, rồi cảm thấy vui khi bệnh nhân được cứu sống… Có rất nhiều những cung bậc cảm xúc mà mình thật khó để diễn tả mà người ngành y mình phải trải qua hết đấy các bạn ạ. Nói như vậy để các bạn biết rằng người ngành y chúng mình không hề vô cảm. Họ đều có cảm xúc, đều thương yêu người bệnh, đều hết lòng vì bệnh nhân.
Nói về y đức! Khi nói “y đức đã xuống thấp đến cực điểm” không biết các bạn có nghĩ đến rất rất nhiều những người thầy thuốc vẫn luôn tận tâm, vẫn đang ngày đêm chăm lo cho sức khỏe nhân dân hay không? Các bạn có biết rằng hàng năm vẫn có biết bao nhiêu đợt khám chữa bệnh miễn phí cho các huyện vùng sâu vùng xa do rất nhiều đơn vị tổ chức.
Nói về ngành tớ thì nhiều lắm, tớ cũng chán phải ca đi ca lại bài ca khổ sở với các bạn lắm rồi. Nhưng tớ kể lại để cho các bạn hiểu hiểu thêm phần nào.
Sinh viên Cao đẳng Y Dược bọn tớ ngoài chuyện học hành trực vất vả ra, còn biết bao nhiêu chuyện mà ít người biết được. Các bạn có biết là khi đi viện, đi trực thì các bạn sinh viên còn phải làm gì không? Phải mất tiền gửi xe, tiền ăn… Có bạn tiết kiệm còn chẳng dám ăn uống nhiều, có được cái bánh mỳ, hộp sữa là ổn rồi. Ấy vậy mà vẫn còn phải tỉnh táo để theo dõi bệnh nhân, để làm nhiệm vụ trong tua trực. Có khi còn phải ép tim, bóp bóng cho bệnh nhân… Đêm thì được ngủ một ít, kê ghế ngủ, lạnh, đau lưng… Trong khi các bạn sinh viên trường ngoài đang ở nhà nghỉ ngơi, chơi game… thì các bạn sinh viên y chúng tớ đang làm việc như vậy đó. Tớ đi trực, có những đêm trực thức trắng đêm, bệnh nhân theo dõi thì diễn biến liên tục. Có những bệnh nhân dù không muốn nhưng tớ phải đo huyết áp 30 phút/lần.
… Vất vả là thế nhưng mấy ai hiểu và thông cảm cho ngành y chúng tớ đâu.
Hãy nhìn nhận về ngành Y một cách công bằng hơn
Còn chuyện y đức, các bạn đừng bao giờ đánh giá cả một ngành khi chỉ nhìn từ một khía cạnh, nhìn từ một sự việc. Nếu bạn cảm thấy chưa hài lòng về một bác sĩ A, B, C nào đó cụ thể thì bạn cứ nói thẳng ra, và phải có đầy đủ bằng chứng nhé. Còn đừng vơ đũa cả nắm, dùng một hai cái hiểu biết phiến diện nhỏ tí xíu của mình về một ngành khác để công kích.
Thêm cả chuyện phong bì, chuyện tham nhũng. Các bạn nói về ngành y với nạn phong bì. Nhưng theo kết quả khảo sát được Thanh tra Chính phủ và Ngân hàng thế giới công bố thì 4 lĩnh vực bị đánh giá tham nhũng nhiều nhất là cảnh sát giao thông, quản lý đất đai, hải quan và xây dựng. Ngành y đang đứng ở đâu thưa các bạn? Xin hãy công bằng hơn với ngành y!
Chuyện về ngành y chúng tớ thì dài lắm. Mình cũng chẳng thể nói cho các bạn hiểu hết được. Nếu các bạn là những người có tâm thì hãy nhìn nhận về ngành y chúng tớ một cách công bằng hơn.
Thay cho lời kết xin phép được trích dẫn bài thơ ” Thầm lặng ngành y ” của Bs Nhâm Tuấn Anh, bệnh viên Xanh Pôn.
Thầm lặng ngành Y
Thầm lặng, hai tiếng ngành Y
Từ lúc vào học đến khi ra trường
Sáng bệnh viện, chiều giảng đường
Cùng những đêm trực, coi thường tuổi xuân
Thầm lặng, xin việc gian truân
Được khi lương lĩnh … muôn phần gian nan
Cuộc sống vẫn phải lo toan
“Miếng cơm manh áo” chu toàn sao đây !
Thầm lặng sống, thầm lặng xây
Ngành Y, hai tiếng từ đây gắn liền
Phải quên hai chữ “kim tiền”
Thầm lặng, vun đắp “mẹ hiền” ngành Y
Thầm lặng, trước những thị phi
Người đời “ban tặng” ngành Y mỗi ngày
Thầm lặng, chia sẻ đắng cay
Tai biến, sai sót … bị “quây” cả ngành
Thầm lặng, cả lúc rạng danh
Bao nhiêu công trạng, ngoài ngành biết chăng !
Thầm lặng, trước những khó khăn
Gồng mình, thầm lặng, mình oằn biết đâu !
Thầm lặng, trước những nỗi đau
Chăm sóc người bệnh khỏi mau, sớm lành
Thầm lặng, vun những mầm xanh
Cho cây xã hội thêm cành tốt tươi
Thầm lặng, khẽ mỉm miệng cười
Vẫn nghề cao quý, cuộc đời ngành Y …
Nguồn: Cao đẳng Điều dưỡng TP.HCM sưu tầm